Hôm nay tròn 5 tháng anh đi xa ( 22 - 2 âm lịch ),tính từng ngày thì
hôm nay là 149 ngày mình sống trong nỗi buồn hưu quạnh, sống mà như đã
chết. 5 tháng xa anh sao dài dằng dặc. Mình đếm từng ngày- ngày dài vô
tận...Chao ôi cuộc sống không có anh sao vô vị vậy?Chiều nay mình và P
về nghĩa trang thăm anh.Thắp nén hương cho anh mà nước mắt tuôn trào
không sao kìm lại được.Nhớ anh da diết, nỗi nhớ cồn cào,cháy bỏng trong
lòng.Phải chăng mình quá yếu đuối???Mình quá yêu anh???149 ngày nhớ anh,
mong anh.Có lẽ chỉ những ngày lên HN với con cháu là mình không khóc,
không gọi anh.Ở nhà nhìn đâu cũng thấy anh, chỗ nào cũng có hình ảnh anh
nên càng nhớ anh.Ngày nào mình cũng tâm sự, cũng nói chuyện với anh,
gào lên gọi anh.Và rồi nước mắt lại đầm đìa... Nhiều lúc mình tự động
viên hãy gắng lên, hãy sống vì mình,vì con cháu,vì mọi người nhưng sao
khó vậy? không biết đến bao giờ mình mới trở về cuộc sống bình thường
như xưa???
Xa em rồi, anh có nhớ em không?
Em cô đơn,một mình trống vắng,
Khi đêm về, giọt lệ đầm góc gối
Vẫn thao thức mong anh về - dù không thể anh ơi!
Xa em rồi, anh có nhớ em không?
Em cô đơn,một mình trống vắng,
Khi đêm về, giọt lệ đầm góc gối
Vẫn thao thức mong anh về - dù không thể anh ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]