Anh ơi, anh xa em đã gần 1 tháng rồi.Anh có biết em khóc bao nhiêu
lần trong ngày không?Em nhớ anh,thương anh nhiều lắm.Cả ngày nay em ở nhà nói
chuyện với anh,biết bao nhửng hình ảnh đẹp của chúng mình lại hiện về.Em nhớ
những lời tâm sự của anh ở Quảng châu.Em nhớ cả những lần em ép anh ăn.Anh ăn
vào lại đau nhưng để em vui anh cố gắng ăn.Anh ra đi thật nhẹ nhàng.Thật may là
lúc gần đi anh không đau đớn nên em cũng được an ủi phần nào.Anh ơi anh ra đi để
lại bao niềm thương nhớ,đau xót cho mọi người.Em tự hào vì có người chồng như
anh.Các con, các cháu tự hào có người bố, người ông đầy trách nhiệm.Nhiều lúc em
vẫn không tin điều đó là sự thật.Đối với em sự thật đó thật phũ phàng.Mọi người
đến an ủi em nhiều nhưng em ko thể quên được,em ko quen được với cuộc sống thiếu
anh.Liệu anh có hiểu em yêu anh như thế nào ko???trái tim em tan nát khi mất anh
vĩnh viễn.Thời gian dần trôi,em ngồi đếm mà nước mắt chảy vào tim, anh có biết
trái tim em xót xa như thế nào ko???Em ko biết rồi em sẽ sống như thế nào
nữa...chỉ biết rằng thiếu anh em ko muốn sống nữa,thiếu anh cuộc sống thật vô
vị....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]