Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

Một ngày buồn!



21:05 23 thg 11 2010
         Ngày lại ngày cứ nối tiếp trôi đi.Mình tưởng rằng nỗi đau sẽ theo ngày tháng dịu dần đi nhưng mình đã nhầm.Ngày nào mình cũng nhớ tới anh,nỗi nhớ cứ bám theo suốt.Trước kia mình dậy sớm đi bộ nay chẳng muốn đi.
         Không ngủ được nhưng cứ nằm lì đến tận 6h mới ra khỏi giường.Mải mê làm 1 số việc như đun nước quét nhà,lau bàn ghế...và chuẩn bị bữa ăn sáng cho anh.Thắp hương mời anh về ăn sáng mà lòng thổn thức,nước mắt lưng tròng.Cố dọn dẹp để quên đi nỗi trống vắng nhưng sao mà khó vậy???Buổi trưa lại tiếp tục với công việc thổi cơm mời anh về ăn .
         Khoảng chiều buồn tê tái,dọn dẹp, sắp xếp lại đồ đạc trong nhà mà lòng rỗng tuyếch,lấy ra xếp vào,vô định.
         Buối tối là khoảng thời gian đáng sợ nhất.Thời gian buổi tối trôi đi thật chậm.Trước tối nào cũng theo dõi tivi xem phim...Nay chẳng biết chương trình tivi có gì
        Đêm không ngủ được,xem báo đọc đủ các tin trong mạng mà đọc xong chẳng biết mình đọc gì nữa.Những ý nghĩ,những kỉ niệm cứ trào dâng trong lòng.Cảm giác hẫng hụt,thất vọng buồn tủi trào dâng trong lòng,mắt lúc nào cũng ầng ậng nước.cố kìm mà nước mắt cứ trào ra.Anh xa gia đình gần 1 tháng rồi đấy.Những ngày qua mình sống như 1 cái bóng,chẳng muốn nói ,chẳng muốn cười,chẳng muốn ăn.Nhớ anh,thương anh vô hạn.ở dưới suối vàng liệu anh có nhớ đến mình không????

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]