Hôm
nay là ngày 27 Tết rồi anh ạ.57 năm qua có lẽ năm nay là năm đầu tiên
với em không có Tết.Suốt từ sáng đến tối em khóc không biết bao nhiêu
lần.Phần nhớ anh,phần tủi thân.Nhìn mọi người hối hả sắm Tết lòng lại
nặng trĩu nỗi đau.Nhớ anh nhiều lắm.Nhớ lại những ngày giáp Tết những
năm trước ....chạnh lòng nghĩ đến năm nay.Các con các cháu về cả rồi
nhưng em cũng chẳng thấy vui.Còn 5 ngày nữa là đến 100 ngày anh mất.Với
em cuộc sống thật vô nghĩa.Em chẳng vợi được nỗi buồn.Lúc nào em cũng
nghĩ đến anh.Nhớ và thương anh vô hạn.Không biết đến bao giờ em mới hết
nhớ anh,mới hết khóc.Dường như những giọt nước mắt luôn thường trực
trong em,nó có thể chảy bất cứ trong tình huống nào.Tết năm nay nhà mình
không mua sắm gì anh ạ.Em chẳng còn tâm trí sắm tết nữa.Suốt ngày em
chỉ lo sửa sang bàn thờ cho anh thôi.Anh có nhìn thấy không?Anh có cảm
nhận được không?Hãy về tâm sự với em anh nhé.
Em ngồi đây mắt buồn trong sâu thẳm,
Nỗi nhớ anh vùi lấp cả khung trời.
Và em biết mỗi khi trời lạnh xuống
Nỗi buồn thương xé nát trái tim em!
Em ngồi đây mắt buồn trong sâu thẳm,
Nỗi nhớ anh vùi lấp cả khung trời.
Và em biết mỗi khi trời lạnh xuống
Nỗi buồn thương xé nát trái tim em!