Thứ Ba, 7 tháng 12, 2010

39 ngày!



20:14 6 thg 12 2010Công khai6 Lượt xem 0
Nỗi buồn cứ chất chứa trong lòng không sao vợi được. Ngồi viết những dòng chữ này mà nước mắt cứ tuôn trào.hôm qua ngồi khóc mãi không viết nổi nên hôm nay phải cố. Mình quá yếu đuối trong tình cảm. Đã cố gắng nhiều để không khóc nhưng sao khó vậy. Dẫu biết rằng có khóc cũng không làm cho anh sống lại nhưng nếu không khóc thì mình cảm thấy đau đớn hơn. Mỗi ngày bao nhiêu lần đứng trước bàn thờ nói chuyện,tâm sự với anh mà chẳng thấy anh?Những ngày tháng vui vẻ hạnh phúc với anh đã qua rồi,giờ đây mình phải đối diện với sự thật phũ phàng,đối diện với nỗi buồn, nỗi đau phải xa anh.mình nhớ đã đọc ở đâu đó có câu đại ý là:Người ta nếu dùng cả cuộc đời để yêu một người sâu đậm thì phải dùng gấp đôi thời gian đó để quên.Nếu vậy mình phải cần đến 67 năm nữa để quên anh.Không, nếu còn sống đến 100 năm nữa thì hình ảnh anh vẫn hiện hữu trong trí nhớ của mình,mình không thể quên được.Thương anh nhớ anh rồi lại nghĩ đến mình.cuộc sống của mình.Mình sống ra sao đây?Sắp đến 49 ngày rồi. Mình mong ngày đó qua đi để còn lên mộ tâm sự với anh cho anh đỡ cô đơn. Thời gian hãy trôi thật nhanh. Mình mong sớm được gặp anh....Liệu anh có nhớ mình ko nhỉ?Cả ngày mình cố tìm việc làm để quên anh nhưng chỉ được 1 lúc,c òn những lúc như thế này mình không biết làm thế nào để xua đuổi hình bóng anh ra khỏi trái tim đang rớm máu của mình.Mình ngồi gặm nhấm nỗi buồn và trải mình trong hình bóng của anh.Chỉ mong anh về với mình dù chỉ một lần cho mình vợi đi nỗi buồn....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]