Hôm
nay là ngày 31-12-2010,ngày cuối cùng của năm 2010. Buổi sáng đi chợ
mua hoa quả về thắp hương cho anh và mua thức ăn đón các con.Suốt sáng
mải dọn dẹp quên đi, từ lúc ăn cơm xong nhớ anh vô hạn.Nước mắt chảy dài
suốt từ trưa đến giờ.Khóc nhiều,hai mắt sưng húp,mờ hẳn đi. Biết vậy
nhưng mình không sao kìm được. Đêm qua nằm mơ thấy anh và các con xuống
nhà bác Thụy chơi. Mình về trước thấy nhà bị cắt khóa, trộm vào lấy hết
đồ đạc trong nhà, mình lấy điện thoại gọi cho anh nhưng không được, mình
khóc khản cả tiếng, giật mình tỉnh dậy mới biết là nằm mơ.Thế là lại
thức trắng. Đêm nào mình cũng mong nằm mơ thấy anh nhưng cứ thấy anh về
là lại không ngủ tiếp được nữa...
Không thể ngờ được năm 2010 đến với gia đình mình lại toàn những chuyện buồn như vậy.Hơn 10 tháng rồi mình sống trong nỗi buồn và nước mắt.
Mình sẽ ghi lại những sự việc diễn ra khi anh bị bệnh.
- Chiều 16-2 (tức 3 Tết Canh dần) anh lẩm nhẩm đau bụng,anh đoán đau dạ dày .Ngày 18-2 (5 Tết) anh sang chúc Tết anh Phiếm và khám bệnh.Anh Phiếm chẩn đoán đau dạ dày cho uống thuốc dạ dày.Anh uống nhưng không đỡ vẫn đau lẩm nhẩm.
- Ngày 23-2 (10 Tết) mình cùng anh lên khám tại BV Việt Sing.BS cho đi nội soi,siêu âm,thử máu,chụp phim... và kết luận bị viêm dạ dày. Lại tiếp tục điều trị dạ dày.BS hẹn 1 tuần sau lên khám lại.
- Ngày 3-3 (18 Tết ) lên khám lại. BS chẩn đoán anh bị tắc mật khuyên nên vào BV 108 hoặc Việt Đức để điều trị.Ngay buổi chiều mình và anh về NĐ thu xếp chuyển viện,anh bàn giao chìa khóa phòng làm việc cho a.Viễn.Tối Chung về đón lên HN
- Ngày 4 -3 anh nhập viện 108. Sau 1 loạt các xet nghiệm như nội soi,thử máu,siêu âm, chụp cộng hưởng từ, sang BV Hữu nghị chụp 64h/s (T.Anh nói đây là máy hiện đại nhất chụp để xác định rõ bệnh hơn).Các giáo sư đều chẩn đoán anh bị u bóng vante.
- Ngày 9-3 ( 24 Tết ) anh lên bàn mổ lúc 8h.10h gọi điện cho T,Anh biết được bệnh tình của anh: anh bị u Tụy.Khối u đã bám chắc vào tụy nên không cắt bỏ được.Nghe tin như sét đánh mang tai,mình không còn đứng vững được nữa,trời đất như sụp đổ dưới chân,mình tưởng như sẽ gục ngã trước tin đó nhưng rồi phải gắng gượng để còn chăm anh.Suốt 3 tuần trong bệnh viện mình không rời anh.Các con,các anh chị em đều bàng hoàng sửng sốt,sốc trước căn bệnh anh mắc phải.Cả gia đình,cả họ tập trung tinh thần và vật chất tìm mọi cách, mọi biện pháp để chữa bệnh cho anh cầu mong anh kéo dài thêm vài năm.Đây là biên bản phẫu thuật ở BV 108: Tụy to,vùng đầu và thân tụy có 1 khối U kích thước 3x6 cm mật độ cứng chắc ít di động.Xác định đây là nguyên nhân gây tắc mật.Xét thấy khối U đã chiếm gần hết TỤY nên ko thể mổ cắt khối tá tụy đó được nên quyết định: Nối ống mật chủ với hỗng tràng 1 lớp kín chắc kiểu Roux-en-Y; nối vị tràng một lớp ở mặt sau dạ dày.Ngày 24-3 anh xuất viện về La thành .Cả nhà quyết định đưa anh đi Quảng châu chữa bệnh.
- Ngày 3 - 4 mình và Huy đưa anh sang QC lần I. Sang đến Quảng châu được các y tá và bác sỹ đón tiếp rất tận tình chu đáo.Ngay sáng hôm sau dù là ngày chủ nhật nhưng BS vẫn cho đi làm các xét nghiệm: thử máu, siêu âm,chụp city..Sau khi hội chẩn BS thông báo phác đồ điều trị : thắt nút mạch,làm miễn dịch,truyền hóa chất,uống thuốc đông y và cấy hạt nhân.Nghe BS thông báo phác đồ điều trị của họ khác hẳn ở VN nên cả nhà phấn khởi, tin tưởng vào BS.Ngày 22-4 về Hà Nội với bao niềm hy vọng.
- Ngày 8 - 5 ( Đúng ngày cưới lần thứ 33) sang Quảng châu lần 2.Lần này Chung đưa bố mẹ sang QC. Chung ở lại QC 3 ngày , còn lại mình và anh.Lại tiếp tục làm các xét nghiệm như lần đầu,chờ các BS hội chẩn thông báo và phác đồ điều trị lần 2 mình và anh vô cùng phấn khởi vì BS thông báo bệnh tiến triển rất tốt.Ngày 26-5 xuất viện về HN
- Ngày 5-7 sang QC lần 3.Lần này không cấy hạt nhân mà chỉ làm miễn dịch, truyền hóa chất, thắt nút mạch,uống thuốc đông y nên lần này được về sớm. Ngày 19-7 xuất viện về HN. Lần này về anh có vẻ yếu hơn,đau chỗ thắt nút mạch (hạ sườn phải)
Ngày 9 - 7 quyết định lên HN khám lại. Mình gặng hỏi Huy về những nghi ngờ của mình thì biết được sự thật phũ phàng: khối U đã lan sang GAN.Thì ra Huy và Chung sang QC đã yêu cầu BS không nói thực trạng bệnh của anh cho mình và anh biết mà chỉ thông báo qua văn phòng đại diện ở GVM.Chao ôi thế là hết, biết bao lần mình đã hy vọng dù hy vọng đó là mỏng manh...Tại BV Việt sing GS khám cho anh kết luận:nhu mô gan hơi thô đặc biệt kết quả thử máu C.E.A của anh rất cao:16,92 trong khi giới hạn bình thường là 0-5. Biết bệnh của anh đã đi vào chiều hướng xấu nhưng mình vẫn quyết định đưa anh sang QC tiếp
- Ngày 19 - 8 mình và anh lại bay sang QC lần 4. Lần này các BS đưa ra phác đồ điều trị đơn giản hơn những lần trước:chỉ thắt nút mạch và hóa trị.Mình đã gặng hỏi BS và được biết gan của anh đã có nhiều khối U xâm lấn theo chuyên môn gọi là đa ổ.Mình vào mạng xem biết được gan bị đa ổ là nặng, khó qua khỏi.BS khuyên mình không nên sang nữa vì khối U ở gan phát triển rất nhanh,các BS đã áp dụng đủ các biện pháp nhưng không có kết quả.Đã bao đêm ở QC mình thức trắng,chỉ âm thầm khóc,không có người san sẻ. Mình cố tỏ ra vui vẻ để động viên anh.Nhiều lúc anh biết mình khóc lại động viên mình.Ngày 31-8 xuất viện về HN.Mình biết là không sang QC nữa nhưng để anh yên tâm đồ dùng mình vẫn đóng vào thùng gửi lại bệnh viện.
Về Nam định được 1 tuần anh đau nhiều nên ngày 9 - 9 lại đưa anh đi Hà nội .Các con trai ,gái ,dâu ,rể tập trung chăm sóc anh,tìm mọi loại thuốc chữa cho anh.Các con đã đi Hòa bình lấy các lọai thuốc lá để anh uống.Ngày 14-9 Anh bị sốt cao phải vào cấp cứu tai BV 108 .Vào BV phải làm các xét nghiệm, anh đòi về nhà và xuất viện ngày 18 - 9. Anh đoán được bệnh tình của mình nên không muốn nằm ở bệnh viện. Đủ các loại thuốc cho anh,ai bảo thuốc nào tốt các con lùng ngay cho bố.Mỗi ngày anh uống bao nhiêu là thuốc, phải có lịch hàng giờ uống thuốc nào loại nào...nhìn anh uống thuốc mà lòng quặn đau.Ngày 12 - 12 các con đưa anh vào khám ở BV K cơ sở 2 để lấy thuốc ngoại trú. Cũng may Chung ngoại giao tốt, quan hệ tốt nên mọi việc suôn sẻ. Lại tiêm, truyền dịch,truyền đạm.Cô Hà rất nhiệt tình hàng ngày sang tiêm và truyền cho anh,có cô Hà bên cạnh mình và anh cũng yên tâm.Thấy bệnh tình anh nặng lên,anh sốt nhiều,chân bị phù to mình đã bàn với các con cho anh về NĐ.Thứ 6 ngày 22 - 10 cả nhà đưa anh về Nam Định.
- Về nhà được đúng 1 tuần đến 13h10 ngày thứ 6 (29 - 10 - 2010 tức 22 - 9 năm Canh Dần) anh trút hơi thở cuối cùng có đầy đủ vợ ,con, các cháu nội ngoại và cô Hà - em gái anh, người luôn ở cạnh chăm sóc anh giai đoạn cuối.Anh ra đi thật nhẹ nhàng thanh thản, không bị đau đớn,vật vã như mọi người. Anh ra đi để lại niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè, hàng xóm....Theo nguyện vọng của anh, gia đình đã đưa anh ra đài hóa thân hoàn vũ ở Hải phòng để hỏa táng và an táng tại nghĩa trang quê nhà thôn Chính Sắc xã Mỹ thắng. Mặc dù biết bệnh tình của anh rất nặng nhưng khi anh ra đi mình cảm thấy đột ngột, mình sốc nặng, suy sụp về tinh thần. Mình quá đau đớn, tâm trạng rối bời. Rất may được anh em nội ngoại, họ hàng, bạn bè, cơ quan SGD-ĐT và trường THCS Hoàng Văn Thụ giúp đỡ nên tang lễ của anh diễn ra rất trang trọng....
Giờ anh đã ở cõi vĩnh hằng,anh có biết nỗi đau của mình không.Hơn 2 tháng rồi nhưng chưa có ngày nào nước mắt mình ngừng chảy,mình luôn nhớ về anh ngay cả trong bữa ăn hay giấc ngủ.Nhiều lúc mình chỉ muốn theo anh....
Không thể ngờ được năm 2010 đến với gia đình mình lại toàn những chuyện buồn như vậy.Hơn 10 tháng rồi mình sống trong nỗi buồn và nước mắt.
Mình sẽ ghi lại những sự việc diễn ra khi anh bị bệnh.
- Chiều 16-2 (tức 3 Tết Canh dần) anh lẩm nhẩm đau bụng,anh đoán đau dạ dày .Ngày 18-2 (5 Tết) anh sang chúc Tết anh Phiếm và khám bệnh.Anh Phiếm chẩn đoán đau dạ dày cho uống thuốc dạ dày.Anh uống nhưng không đỡ vẫn đau lẩm nhẩm.
- Ngày 23-2 (10 Tết) mình cùng anh lên khám tại BV Việt Sing.BS cho đi nội soi,siêu âm,thử máu,chụp phim... và kết luận bị viêm dạ dày. Lại tiếp tục điều trị dạ dày.BS hẹn 1 tuần sau lên khám lại.
- Ngày 3-3 (18 Tết ) lên khám lại. BS chẩn đoán anh bị tắc mật khuyên nên vào BV 108 hoặc Việt Đức để điều trị.Ngay buổi chiều mình và anh về NĐ thu xếp chuyển viện,anh bàn giao chìa khóa phòng làm việc cho a.Viễn.Tối Chung về đón lên HN
- Ngày 4 -3 anh nhập viện 108. Sau 1 loạt các xet nghiệm như nội soi,thử máu,siêu âm, chụp cộng hưởng từ, sang BV Hữu nghị chụp 64h/s (T.Anh nói đây là máy hiện đại nhất chụp để xác định rõ bệnh hơn).Các giáo sư đều chẩn đoán anh bị u bóng vante.
- Ngày 9-3 ( 24 Tết ) anh lên bàn mổ lúc 8h.10h gọi điện cho T,Anh biết được bệnh tình của anh: anh bị u Tụy.Khối u đã bám chắc vào tụy nên không cắt bỏ được.Nghe tin như sét đánh mang tai,mình không còn đứng vững được nữa,trời đất như sụp đổ dưới chân,mình tưởng như sẽ gục ngã trước tin đó nhưng rồi phải gắng gượng để còn chăm anh.Suốt 3 tuần trong bệnh viện mình không rời anh.Các con,các anh chị em đều bàng hoàng sửng sốt,sốc trước căn bệnh anh mắc phải.Cả gia đình,cả họ tập trung tinh thần và vật chất tìm mọi cách, mọi biện pháp để chữa bệnh cho anh cầu mong anh kéo dài thêm vài năm.Đây là biên bản phẫu thuật ở BV 108: Tụy to,vùng đầu và thân tụy có 1 khối U kích thước 3x6 cm mật độ cứng chắc ít di động.Xác định đây là nguyên nhân gây tắc mật.Xét thấy khối U đã chiếm gần hết TỤY nên ko thể mổ cắt khối tá tụy đó được nên quyết định: Nối ống mật chủ với hỗng tràng 1 lớp kín chắc kiểu Roux-en-Y; nối vị tràng một lớp ở mặt sau dạ dày.Ngày 24-3 anh xuất viện về La thành .Cả nhà quyết định đưa anh đi Quảng châu chữa bệnh.
- Ngày 3 - 4 mình và Huy đưa anh sang QC lần I. Sang đến Quảng châu được các y tá và bác sỹ đón tiếp rất tận tình chu đáo.Ngay sáng hôm sau dù là ngày chủ nhật nhưng BS vẫn cho đi làm các xét nghiệm: thử máu, siêu âm,chụp city..Sau khi hội chẩn BS thông báo phác đồ điều trị : thắt nút mạch,làm miễn dịch,truyền hóa chất,uống thuốc đông y và cấy hạt nhân.Nghe BS thông báo phác đồ điều trị của họ khác hẳn ở VN nên cả nhà phấn khởi, tin tưởng vào BS.Ngày 22-4 về Hà Nội với bao niềm hy vọng.
- Ngày 8 - 5 ( Đúng ngày cưới lần thứ 33) sang Quảng châu lần 2.Lần này Chung đưa bố mẹ sang QC. Chung ở lại QC 3 ngày , còn lại mình và anh.Lại tiếp tục làm các xét nghiệm như lần đầu,chờ các BS hội chẩn thông báo và phác đồ điều trị lần 2 mình và anh vô cùng phấn khởi vì BS thông báo bệnh tiến triển rất tốt.Ngày 26-5 xuất viện về HN
- Ngày 5-7 sang QC lần 3.Lần này không cấy hạt nhân mà chỉ làm miễn dịch, truyền hóa chất, thắt nút mạch,uống thuốc đông y nên lần này được về sớm. Ngày 19-7 xuất viện về HN. Lần này về anh có vẻ yếu hơn,đau chỗ thắt nút mạch (hạ sườn phải)
Ngày 9 - 7 quyết định lên HN khám lại. Mình gặng hỏi Huy về những nghi ngờ của mình thì biết được sự thật phũ phàng: khối U đã lan sang GAN.Thì ra Huy và Chung sang QC đã yêu cầu BS không nói thực trạng bệnh của anh cho mình và anh biết mà chỉ thông báo qua văn phòng đại diện ở GVM.Chao ôi thế là hết, biết bao lần mình đã hy vọng dù hy vọng đó là mỏng manh...Tại BV Việt sing GS khám cho anh kết luận:nhu mô gan hơi thô đặc biệt kết quả thử máu C.E.A của anh rất cao:16,92 trong khi giới hạn bình thường là 0-5. Biết bệnh của anh đã đi vào chiều hướng xấu nhưng mình vẫn quyết định đưa anh sang QC tiếp
- Ngày 19 - 8 mình và anh lại bay sang QC lần 4. Lần này các BS đưa ra phác đồ điều trị đơn giản hơn những lần trước:chỉ thắt nút mạch và hóa trị.Mình đã gặng hỏi BS và được biết gan của anh đã có nhiều khối U xâm lấn theo chuyên môn gọi là đa ổ.Mình vào mạng xem biết được gan bị đa ổ là nặng, khó qua khỏi.BS khuyên mình không nên sang nữa vì khối U ở gan phát triển rất nhanh,các BS đã áp dụng đủ các biện pháp nhưng không có kết quả.Đã bao đêm ở QC mình thức trắng,chỉ âm thầm khóc,không có người san sẻ. Mình cố tỏ ra vui vẻ để động viên anh.Nhiều lúc anh biết mình khóc lại động viên mình.Ngày 31-8 xuất viện về HN.Mình biết là không sang QC nữa nhưng để anh yên tâm đồ dùng mình vẫn đóng vào thùng gửi lại bệnh viện.
Về Nam định được 1 tuần anh đau nhiều nên ngày 9 - 9 lại đưa anh đi Hà nội .Các con trai ,gái ,dâu ,rể tập trung chăm sóc anh,tìm mọi loại thuốc chữa cho anh.Các con đã đi Hòa bình lấy các lọai thuốc lá để anh uống.Ngày 14-9 Anh bị sốt cao phải vào cấp cứu tai BV 108 .Vào BV phải làm các xét nghiệm, anh đòi về nhà và xuất viện ngày 18 - 9. Anh đoán được bệnh tình của mình nên không muốn nằm ở bệnh viện. Đủ các loại thuốc cho anh,ai bảo thuốc nào tốt các con lùng ngay cho bố.Mỗi ngày anh uống bao nhiêu là thuốc, phải có lịch hàng giờ uống thuốc nào loại nào...nhìn anh uống thuốc mà lòng quặn đau.Ngày 12 - 12 các con đưa anh vào khám ở BV K cơ sở 2 để lấy thuốc ngoại trú. Cũng may Chung ngoại giao tốt, quan hệ tốt nên mọi việc suôn sẻ. Lại tiêm, truyền dịch,truyền đạm.Cô Hà rất nhiệt tình hàng ngày sang tiêm và truyền cho anh,có cô Hà bên cạnh mình và anh cũng yên tâm.Thấy bệnh tình anh nặng lên,anh sốt nhiều,chân bị phù to mình đã bàn với các con cho anh về NĐ.Thứ 6 ngày 22 - 10 cả nhà đưa anh về Nam Định.
- Về nhà được đúng 1 tuần đến 13h10 ngày thứ 6 (29 - 10 - 2010 tức 22 - 9 năm Canh Dần) anh trút hơi thở cuối cùng có đầy đủ vợ ,con, các cháu nội ngoại và cô Hà - em gái anh, người luôn ở cạnh chăm sóc anh giai đoạn cuối.Anh ra đi thật nhẹ nhàng thanh thản, không bị đau đớn,vật vã như mọi người. Anh ra đi để lại niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè, hàng xóm....Theo nguyện vọng của anh, gia đình đã đưa anh ra đài hóa thân hoàn vũ ở Hải phòng để hỏa táng và an táng tại nghĩa trang quê nhà thôn Chính Sắc xã Mỹ thắng. Mặc dù biết bệnh tình của anh rất nặng nhưng khi anh ra đi mình cảm thấy đột ngột, mình sốc nặng, suy sụp về tinh thần. Mình quá đau đớn, tâm trạng rối bời. Rất may được anh em nội ngoại, họ hàng, bạn bè, cơ quan SGD-ĐT và trường THCS Hoàng Văn Thụ giúp đỡ nên tang lễ của anh diễn ra rất trang trọng....
Giờ anh đã ở cõi vĩnh hằng,anh có biết nỗi đau của mình không.Hơn 2 tháng rồi nhưng chưa có ngày nào nước mắt mình ngừng chảy,mình luôn nhớ về anh ngay cả trong bữa ăn hay giấc ngủ.Nhiều lúc mình chỉ muốn theo anh....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]