Còn 9 ngày nữa.Mình đếm
từng ngày .Mỗi ngày qua đi lại thêm một nỗi buồn.Thời gian trôi đi nỗi buồn lại
như nhiều hơn, chẳng sao vơi đi được.Ngày hôm nay đã phải khóc rất nhiều.Mình đã
cố nén,cố kìm lại nhưng nước mắt cứ tuôn trào.Cả ngày chỉ nhớ về anh.Nhìn đâu
cũng thấy hình ảnh của anh.Hôm nay chiếc kính bị rơi mất ốc,mình phải lấy dụng
cụ ra vặn ốc của chiếc kính hỏng thay vào.Vừa làm vừa nghĩ đến anh.Buổi tối gió
mùa đông bắc tràn về làm cho cửa thông gió rung đập liên hồi mình lại phải trèo
lên chèn lại.Giá có anh mình đâu phải làm những việc này?Vừa làm vừa tủi thân
nước mắt lại trào ra.Thế đấy!Sống một mình thật buồn,thật vô nghĩa.Giá mình còn
đi làm chắc công việc lôi cuốn sẽ làm cho mình vợi đi nỗi buồn.Nhanh thật ,mình
về nghỉ hưu đã được 1 năm rồi.Một năm về hưu thì 8 tháng chăm anh ốm theo anh
khắp các bệnh viện trong và ngoài nước mình quên cả thời gian.Nhớ lại những ngày
đi làm tuy bận nhưng thật vui.Biết bao công việc cuốn hút mình và anh.Mọi người
đều nói về sẽ buồn sẽ bị sốc...đến giờ thì mình cảm nhận được điều đó bởi mình
bị mất chỗ dựa vững chắc ... Còn rất nhiều khó khăn sẽ đến với mình.Hãy cố gắng
lên!Hãy chấp nhận thực tế phũ phàng !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]