Thứ Hai, 20 tháng 12, 2010

52 ngày



18:03 19 thg 12 2010Cá nhân0 Lượt xem 0
   Mấy ngày nay không viết vì bận, vì mệt và nhiều lý do khác nữa.Biết bao sự việc xảy ra trong những ngày qua mà không cập nhật được.
    - Ngày 15/12 làm lễ ở nhà.Cụ Lộc đến lễ cho anh. Anh em đến đông đủ. Mọi việc diễn ra tôt đẹp. Đến trưa lễ xong, gió mùa đông bắc tràn về. Gió ào ào thổi,trời mưa tầm tã. Cả nhà lo vì ngày mai nếu mưa thì thật bất lợi. Đây là đợt rét đậm đầu tiên của mùa đông năm nay. Suốt buổi chiều và tối rất đông bạn bè anh em đến thắp hương cho anh. Đặc biệt có bác Hải hàng xóm cũ ở La thành cũng đội mưa gió về thắp hương cho anh. Nhìn trời mưa mà ruột gan nóng như lủa đốt, lo lắng cho ngày mai. Suốt đêm mình không ngủ được thao thức chờ trời sáng.
    - Ngày 16-12:Thật may mắn, tuy thời tiết rét đậm nhưng tạnh ráo,không bị mưa như hôm trước.Từ 10h khách đã đến rất đông.Trời rất rét nhưng mọi người ai cũng nhiệt tình.Nhiều người ở xa như vợ chồng anh Quỳ Hạnh, Phương Liên ở Hà nội , vợ chồng anh Bút  Nga ở Phủ lý, trường ĐHNT nơi Huy công tác,cơ quan của Chung đều có người về.Các gia đình thông gia tuy ở xa nhưng đều đến đông đủ.Anh Mạnh, anh Mỹ ở Nghĩa hưng bất chấp thời tiết lạnh giá cũng đi xe máy lên. Mình thật sự cảm động.Cám ơn mọi người nhiều lắm. Công việc diễn ra rất tốt đẹp. Đây là lần đầu tiên mình phải  lo và tính toán việc lớn mà không có anh nhưng rồi mọi việc đâu vào đấy cả vì có anh em, bạn bè giúp đỡ. Đến 12 h,mọi việc kết thúc thật hoàn hảo.Mình dự kiến đặt 35 mâm thừa 1 mâm. Anh em ai cũng phấn khởi. Mình cũng nhẹ cả người vì tính mình rất hay lo và hay sốt ruột. Kể từ lúc anh ốm đến khi anh mất và lần này là 49 ngày mình thấy hết tình cảm tốt đẹp của anh em bạn bè dành cho anh và mình thật sâu nặng. Mình cầu mong sao sau này vẫn giữ được mối quan hệ tốt đẹp đó.
   - Hôm nay là chủ nhật các con các cháu đi hết rồi. Một mình ở nhà buồn tê tái. Mình dọn dẹp nhà cửa, thỉnh thoảng nhớ anh lại khóc. 1 ngày không đếm nổi mình khóc bao nhiêu lần. Bạn bè anh em đều nói mình suy sụp về tinh thần và thể xác. Không suy sụp sao được khi mình mất anh,mất người ANH lớn, mất người bạn tâm giao.mình không còn bờ vai để tựa nữa. Mình đã nói với mọi người: mất anh là mất tất cả.Thậm chí đã nhiều lúc mình muốn đi theo anh.Quãng thời gian tới còn dài lắm, không biết rồi thiếu anh mình sẽ sống như thế nào???Mình định đi làm cho vợi nỗi đau mất anh nhưng không biết có trụ được không? Ngày mai mình sẽ đến để thăm dò xem công việc thế nào.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]